- Câu chuyện cũng xảy ra cách đây đã hơn 10 năm có dư,không biết rằng bây giờ trong lòng cha mẹ em bé đó vẫn còn sự tiếc nuối, day dứt, đau khổ mà cả cuộc đời không quên được vì sự ích kỷ ,toan tính hẹp hòi của mình mà phải hi sinh bằng tính mạng của đúa con trai duy nhất khi tuổi đời vừa lên 5, 6 tuổi hay không ? Nhưng đối với mọi ngừoi xung quanh nó như một bài học mà cái giá của nó quá đắt để mọi ngừoi rút kinh nghiệm cho mình.Mọi ngừoi trước khi làm gì cũng suy nghĩ cẩn thận, đừng cho mình là thông minh coi ngừoi khác như rác rửoi.
- Tôi nhớ ngày đó là 28 tết, những ngày giáp tết ở miền quê thật là nhôn nhịp, ai cũng lo mua sắm tết, ngừoi thì gói bánh,ngừoi thì đi chợ mua sắm quần áo cho con cái trong nhà ,mua bánh kẹo cho những ngày tết.Đáng lẽ ra mọi ngừoi đã có một cái tết vui vẻ trọn vẹn,đầm ấm bên gia đình nếu như không có chuyện đau lòng xảy ra .
-Tôi còn nhớ hôm đó mưa phùn, cộng với cái không khí se lạnh của những ngày giáp tết ở miền trung .Cha mẹ của hai đứa bé nọ có mọt vuờn đu đủ đang đến vụ thu hoạch, nhưng vì người mẹ phải lo đi chợ mua sắm tết nên không ai trông nom vuờn đu đủ.Thấy không an tâm khi mình đi chợ không có ai trông vuờn thì có ngừoi sẽ hái trộm nên bảo hai chị em khoảng 5,6 tuổi đi lên rẫy trông vuờn .Khi hai đứa nhỏ đã lên tới vuờn , thì đứa em trai lại ngịch nghợm cuối ngừơi múc nuớc dứoi cái giếng để tứoi nuớc vào mùa khô để chơi.Nó quá nhỏ đâu có biết như vậy rất nguy hiểm , thế là nó lại rơi xuống cái giếng đó Nhưng vì là mùa mưa nuớc giếng đầy nên nó cứ vùng vẫy đến khi đuối sức nó lại chìm hẳn .Đến khi đứa chị thấy em mình chìm mất mới chạy đi kêu cứu mọi ngừoi ,khi đưa nó lên bờ thì quá muộn.Nó ra đi như thế thật là oan mà
- Khi ngừoi mẹ đi chợ về thấy con mình như vậy như chết đi sống lại .Cứ trách bản thân giá như tôi không không bảo hai đứa nó đi thì nó đâu chết ? Gía như tôi không tham lam , hẹp hòi sợ ngừoi ta hái trộm đu đủ thì con tôi đâu có đi oan uổng như thế ? Gía như tôi suy nghĩ mọt chút thì sự việc đâu ra như vậy ? Bao nhiêu câu giá như ?...........Trên đời này làm gì mà có nhiều từ giá như như vậy ?.Nhưng tất cả đã quá muộn .Có lẽ nỗi đau đó sẽ khó mà nguôi ngoai được.
-Trong cuộc đời này cũng vậy , một ly nuớc khi đã vỡ thì dù ta có cố gắng cách nào thì cũng không thể múc lại đầy như ban đầu .Tình cảm lại càng khó hơn, khi mình đã làm tổn thương ngừoi khác thì dù có bù đắp cỡ nào thì cũng khó mà lành được.Lấy gì mà bù đắp chứ ? Tiền hả ? Tiền có làm cho đứa bé sống lại được không ?Tiền rất quan trọng nhưng khi mình có tiền rồi thì tiền nó không quan trọng trên hết như những gì mình nghĩ ?Vì vậy hãy biết nắm giữ những gì mà mình đang có .Ngừoi ta thường nói : "Một giọt máu đào hơn ao nuớc lã "Nhưng tôi thấy rằng : Một giọt nuớc lã hơn cả ao máu đào .Đó là chân lý mà tôi nghiệm ra từ cuộc sống xung quanh mình .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét